Này anh, chúng ta cứ dắt díu xót thương yêu đi qua ngày tháng, được không? Đừng bỏ rơi em với những bộn bề công việc. Tin em đi, a...
Này anh, chúng ta cứ dắt díu xót thương yêu đi qua ngày tháng, được không?
Đừng bỏ rơi em với những bộn bề công việc. Tin em đi, ai cũng cần cơm để ăn, nước để uống, cần một công việc để làm, và nhất là cần một nhân tình thương để ở bên chia sẻ.
Đừng bỏ rơi em với những chiều lang thang tìm chúng bạn. Ừ thì ai đó sẽ không còn đủ thanh tú để cùng anh nhấm nháp trà đá, đàm luận một trận bóng hay Thời trang . Nhưng còn em, em thường xuyên sẵn lòng đợi anh mà, anh biết không?
Đừng bỏ rơi em với những nỗi sợ hãi mộng hồ về ái tình đôi lứa. Anh sợ yêu đương rồi chia ly đau khổ. Phải, em cũng đã và đang ôm một nỗi sợ giống như anh. Nhưng nếu ai đó trong chúng mình đều hoang mang điều ấy, ai sẽ là người thu can đảm để tom góp tim mềm, anh nhỉ?
Vì thế cuộc là một cuộc hành đệ trình dài vô tận, có lúc dừng chân mỏi mệt lại muốn tìm kiếm một bóng dáng thân quen. Em thật sự nghĩ rằng em cần gặp một ai đó cho em tin cẩn, một ai đó sẽ yêu em một tình yêu đủ lớn lao, lại đủ chân tình để em tin rằng mọi lý thuyết lí về đau khổ và chia lìa không còn tồn tại nữa. Anh cũng đang tìm kiếm một người giống như em, có phải không?
Thi thoảng, khi chuẩn bị sắp đặt hành lý đi đâu đó, em đồng cân ước, giá có một người ở nơi mới sẽ trông ngóng mình, mê hoặc có một đứa ở nơi cũ kỹ sẽ đợi mình, thì thật tốt.
Một trái tim đi, xách theo một trái tim khác lên đường, như thế sẽ bớt cô đơn hơn nhiều lắm, anh à...
Thôi thì va phải nhau giữa muôn ngàn người ngược xuôi đã là phần duyên số. Em cũng không hi vọng mỏi quá đầy cho một ái tình mà người ta default là tròn vẹn. Em tiền mong khi buồn vui có người bên cạnh, có người sẵn lòng nắm chặt tay em, cùng em bước đi, cùng em rong chơi và hăng say làm việc trong những ngày son trẻ. Người đó cũng sẽ cùng em già đi, luống tuổi rồi vẫn còn đủ tình để chăm nom săn sóc lẫn nhau. Đến khi tóc bạc da mồi, vẫn còn đồng hành bên cạnh.
Anh à, nếu anh nhận ra em vào một ngày nắng đẹp, ta nhận ra nhau và yêu đương ngập lối. Mong anh, hãy cứ anh dũng bước đến, cầm tay em và dắt em đi, như trạng thái chúng ta đã quen và yêu nhau từ lâu lắm!
Chắc là anh không biết, có một trái tim đơn độc khác, là em, vẫn đang đợi chờ anh!
Hạc Xanh
Không có nhận xét nào